MỤC-SƯ R.SAILLENS, THẦN-KHOA TẤN-SĨ
(Đốc-học Trường Kinh-thánh, Nogent-sur-Marne, Paris)
XƯA kia, không ai ngờ rằng bây giờ người ta mỗi ngày một phát-minh và lợi-dụng được nhiều cái năng-lực mới lạ, như hơi nước, khi điện, ánh sáng, sức lửa, lôi-quang, vô-tuyến-điện, vân, vân, khiến cho cuộc đời càng thêm tiện-lợi sung-sướng. Song, phải biết rằng những năng-lực đó đã có từ buổi sáng-thế, chớ không phải được dựng nên trong đời nay, và cũng không phải bởi ta làm ra được.
Cuộc đời còn dài, biết đâu mai sau người ta lại không tìm ra được muôn ngàn đều mới lạ hơn nữa? Kìa, dưới đấy, trong nước chảy, trong khí trời, trong chất các loài khoáng, động, đều là những ổ chứa các mầu-nhiệm cả. Hiện nay nhiều nhà bác sĩ đã phát-minh được cái chất quang trong thân-thể sống của loài người và loài vật, vì họ biết rằng thân-thể nhơn-vật càng hoạt-động bao nhiêu, thì chất quang càng phát-sanh bấy nhiêu. Ở đời trung-cổ người ta mê-tín, tưởng một hãng người kia có hào-quang lòe ra quanh trán. Song, ngày nay, đều đó lại là sự thật : óc nào hay suy nghĩ, thì có hào-quang chiếu ra.
Đó thật là một sự vượt quá trí ta, nên ta không thể biết mà cắt nghĩa được. Song, đều không thể giải-quyết được đó, tức là cội-rễ của mọi sự mà đâu cũng có. Vì những đều không thấy được hoặc chưa hề thấy lại quan-trọng và lớn-lao hơn những đều đã thấy. Khi nào giác-quan ta hoàn-toàn, thì sẽ thấy được hết mọi đều đó.
Nhờ ơn Chúa, chẳng phải riêng tôi được biết một cái năng-lực mà khoa-học đời nay coi khinh, không để ý đến. Cái năng-lực đó rất lạ-lùng, và rất ích-lợi hơn cả các năng-lực đó đâu đâu cũng có, bao-phủ khắp vũ-trụ, nhập vào cả muôn loài, và sanh ra nhiều sự lạ-lùng, như sức hút, sức động, sức nóng, sự sống và sự sáng…
Cái năng-lực đó lại còn tràn-lan ra cả ngoài vòng vũ-trụ vật-chất, lấp được khoảng-không vô-cùng- tận : chẳng những coi-quản được phần vật-chất, mà lại phát-sanh được phần tinh-thần, như linh-tánh, trí nhớ, lương-tâm và ý-chỉ. Lại giữ-gìn, dìu-dắt và yên-ủi phần tinh-thần đó, khiến được êm-đềm, thích-hiệp, và có trật-tự.
Cái năng-lực đó thật thiêng-liêng, sáng-suốt, khôn-biết, sanh-hoạt, và có tư-cách, tức là một Đấng. Đấng đó rất tự-do, rất nhu-mì, ở khắp mọi nơi. Đấng đó thường vận-động làm việc phước-đức, và có khi làm những việc khốn-khó tai-nạn tạm-thời để sửa-đổi sự lộn-xộn.
Cái năng-lực đó ở ngay bên mình, mà không có ai biết, mà không ai biết. Trong khi đang đi đường đời buồn-bã tuyệt-vọng, nếu ta biết nhận lấy năng-lực đó, thì trí-khôn được mở-mang, lương-tâm được sáng-suốt, lòng được vui-vẻ, xác được mạnh-mẽ, hồn được yên-vui. Năng-lực đó ở gần ta lắm, vậy ta có thể trong thấy được không? Khoong, ta chỉ thấy được sự sanh-hóa của năng-lực đó ? Ta tin Đức Thánh-Linh, tuy không được thấy cính Ngài, nhưng chỉ thấy những sự sanh-hóa kỳ-diệu bởi Ngài làm ra khi mình biết nhờ-cậy Ngài, thì cũng đủ.
Khi không biết đến, thì cái năng-lực đó thật là vô-dụng. Kìa, dưới đất có bao than để sưới, thế mà lắm kẻ ngồi trên chịu chết rét ; cách suối độ vài bước đường, thế mà bao người phải chịu chết khát ! Đó chỉ vì họ không biết và không tìm thấy mà thôi. Phước thay những kẻ phát-minh được nhiều năng-lực mới lạ cho ta lợi-dụng ! Phước thay những người đã tìm thấy cái năng-lực có một không hai cho thế-gian nhờ!
Đối với các năng-lực thiên-nhiên như lửa, nước, điện, hơi nước và sự sáng, ta cũng phải nên kính-trọng và cẩn-thận, thì mới khỏi xảy ra sự rủi-ro. Còn đối với năng-lực thiêng-liêng, thì phải tôn-trọng một cách đặc biệt. Không nên lợi-dụng Đức Thánh-Linh để làm thỏa lòng kiêu-ngạo và tánh hà-tiện của mình, vì trái lẽ lắm.
Muốn Đức Thánh-Linh vừa-giúp và ban cho ta những sự vui-vẻ, mạnh-mẽ và dư-dật, thì ta phải vâng theo ý-chỉ Ngài mà Ngài đã tỏ trong Kinh-thánh, là sách của Ngài. Chính trong sách đó đã chép những lời Ngài hứa ; nếu ta biết vâng-theo, thì những lời đó sẽ được ứng-nghiệm. Những bậc danh-nhơn đều nhờ cái năng-lực của Ngài mà làm nên công kia việc nọ.
Vả lại, trong Kinh-thánh cũng tỏ ra một Đấng rất tốt-lành, là Đức Chúa Jêsus-Christ đã sanh bởi Đức Thánh-Linh và chịu phép báp-tê bằng Ngài. Nhờ Đấng ấy những kẻ chết được sống lại. Ai tin Đấng ấy, tin sự chết và sự sống lại của Đấng ấy, thì nấy được soi-dẫn bởi sự sáng của Đức Thánh-Linh mà tái-sanh. Ai biết đến gần Đấng Christ, là Đấng sống lại, thì được sự sống đời đời. Ai nhờ-cậy Đấng Christ mà mở lòng tiếp-rước, thì Đức Thánh-Linh sẽ ngự trong người đó. Như vậy, ta sẽ được đứng trong địa-vị vinh-hiển của cái năng-lực thiêng-liêng đó, vì “ta được sống, động, và có trong Ngài.” Bấy giờ ta chắc thoát khỏi tội-lỗi và chết mất ; nhờ Đức Thánh-Linh ta được hiệp một với Đức Chúa Cha và Đức Chúa Con. –Thuật theo bài “Une Force Mystérieuse.”