http://y-jesus.com/wp-includes/js/tinymce/plugins/wordpress/img/trans.gifLịch sử Cổ đại Lên tiếng

Chúng ta hãy bắt đầu từ một câu hỏi mang tính nền tảng hơn: Làm thế nào để phân biệt một nhân vật huyền thoại và một nhân vật có thật? Ví dụ, có bằng chứng gì thuyết phục các sử gia rằng Alexander Đại Đế là một nhân vật có thật? Và thật có bằng chứng như vậy về Giê-xu?

Cả Alexander và Giê-xu đều được miêu tả là những nhà lãnh đạo lôi cuốn. Cả hai đầu có những sự nghiệp ngắn ngủi, qua đời khi vừa hơn ba mươi tuổi. Giê-xu được cho là một người mang lại hòa bình và chinh phục bằng tình yêu thương; Alexander là một người đàn ông của chiến tranh và cai trị bằng lưỡi gươm.

Trong năm 336 trước Công Nguyên, Alexander Đại Đế trở thành vua xứ Macedonia. Là một thiên tài quân sự, nhà lãnh đạo lịch lãm, cao ngạo này càn quét các làng mạc, thành phố và vương quốc vùng Hy Lạp-Ba Tư cho đến khi ông thống trị toàn vùng. Người ta thuật lại rằng ông đã khóc khi không còn xứ sở nào để chinh phục nữa.

Lịch sử về Alexander được rút ra từ năm nguồn gốc cổ đại được viết trong 300 năm hoặc hơn sau khi ông qua đời. Không có tường thuật với nhân chứng thật nào rằng Alexander thật sự tồn tại.

Tuy nhiên, các sử gia tin rằng Alexander đã thật sự tồn tại, chủ yếu vì các tường thuật về cuộc đời của ông được xác nhận bởi khảo cổ học và ảnh hưởng của ông trên lịch sử.

Tương tự, để xác định xem Giê-xu có phải là một nhân vật có thật hay không, chúng ta cần có bằng chứng về sự tồn tại của Ngài trong các lĩnh vực sau:

  1. Khảo cổ học
  2. Các tường thuật cổ không có nguồn gốc Cơ Đốc
  3. Các tường thuật cổ có nguồn gốc Cơ Đốc
  4. Các bản thảo Kinh Thánh Tân Ước cổ
  5. Ảnh hưởng trên lịch sử