Tháng Một
- Ta phải ăn năn với nhau, vì ta phải ăn năn với nhau (Xem Lu-ca 10: 25-37).
- Tình yêu thương làm chìa khóa cho đời ta: nó ,mở lòng kẻ khác cho ta; chẳng có nó, thì không thể giúp ích cho kẻ khác (I Cô-r,13:).
- Hãy hết lòng ăn ở, khiến ai đến với mình cũng được mạnh sức, tốt lành và yên ủi, không phải khóc lóc. Hãy tìm tánh nhu mì hay tha thứ và sự khôn ngoan hay hiểu biết (Ê-p.4:).
- Thà làm một việc rất nhỏ trên đời còn hơn bỏ phí nửa giờ mà coi là vô giá trị. – Goethe (Lu-ca 16:10)
- Nếu phải khai trình cùng Chúa mọi lời nói vô ích, thì chắc cũng phải khai trình mỗi đồng tiên vô ích nữa (Ma-t.25:14-30).
- Hãy gia thêm luôn. Hãy đi luôn, hãy tân tới luôn; đừng dừng lại, đừng thối lui, đừng đi lạc; ai dừng lại thì chẳng tấn tới, ai lui lại thì chẳng đi lên, ai lầm lạc thì phản nghịch; kẻ lẽo đẽo trên đường còn hơn kẻ bỏ hẳn lối đi. Augustin (Lu-ca 9:51-62).
- Có người xưng mình là bạn Đức Chúa Jêsus, nhưng cứ nghịch cùng thập tự giá Ngài (Ma-t. 10:24-39).
- Không cần phải tìm cách chữa những tội ác đời nay, bời cách đó đã có rồi, tức là từ bỏ mình vì những kẻ đã vấp ngã không còn trộng cậy gì nữa; hãy mở rộng lòng; dầu họ làm gì, cũng cứ yêu thương hết cả;hãy sẵn lòng tha thứ mọi điều, vì họ không hiểu biết (Lu-ca 23:33-49).
- Nghe lẽ thật mà khó chịu, ấy là một dấu hiệu xấu xa (Giăn 3:14-21)
- Nếu Chúa chỉ dẫn tôi, thì tôi đi lạc thế nào được? (Gia-cơ 1:1-15)
- Mọi cơn đau đớn khổ sở của ta, tức là ơn phước kinh nghiệm; vì lòng hồ nghi chỉ thấy là đau đớn khổ sở, nhưng bởi Đức Tin hay trông xa, ta thấy trong đó có đấy ơn ơn phước (Hê-b.12:4-11).
- Yên ủi người buồn bực bằng yêu thương, chờ không phải bằng trí khôn. Pesnelope (I Giăng 3:14-24).
- Nên để sự thử thách làm cho mình không ưa thích mùi đời nữa, nhưng không nên để nó làm cho mình chán đời. – Bercier (I Giăng 2:15-25).
- Khi Đức Chúa Trời thấy ta ít nhận ân điển Ngài, thì Ngài bớt ân điển đi; đó là lẽ tự nhiên. (Lu-ca 12:41-48).
- Tội lỗi là cội rễ của mọi điều lo lắng, của mọi sự nóng nảy khó chịu và của nhiều cơn khóc lóc. – Meyer (Rô-ma 5:12-21).
- Cầu nguyện mà vì lòng không yên lặng, đầy ý riêng và tư tưởng thế gian vô ích bậy ba. Nên nhớ rằng thì giờ cầu nguyện cùng Chúa về việc đời nấy, đời sau rất là không kết quả, là quan trọng. (Lu-ca 18:1-14).
- Phải nhớ rằng Đức Chúa Trời bảo làm việc gì thì cũng ban đủ ơn và sức để làm trọn việc đó. – Stockmayer (I Giăng 5:1-13).
- Trong giây phú nầy, hãy làm việc cho xứng đáng, không cần lo công việc ngày mai. (Cô-1.3:17-25).
- Hãy chú ý! Đức Chúa Trời càng ban ơn phước bao nhiêu, thì ma quỉ càng cám dỗ bấy nhiêu. (I Cô-r.10:12-20).
- Lòng nào đã từng đau đớn rầu rĩ, long ấy mới hiểu thấy được lòng đau đớn rầu rĩ của người khác. Vậy mới làm bạn tri kỷ cũng nhau được (Heeb. 2:5-18).
- Mỗi lần Chuá bắt phải chịu đâu đờn, thì ta sẽ được ơn phước hay vấp phạm, là tùy lòng ta vui hay buồn mà chịu lấy cơn đau đớn đó. – A.Boegner (I Phi-e. 1:1-9).
- Muốn Chúa nhậm lời cầu nguyện, ta phải hậu việc Chúa bằng trí khôn, chơn tay, và tiền cửa, chớ chẳng phải bằng môi miệng mà thôi (I Phi-e.1-9).
- Hỡi Chúa, Xin giúp tôi sẵn lòng nhận lấy cách xứng đáng mọi ơn Chúa đã sẵn lòngban cho. – Havergal ( I Cô-r. 7:17-24).
- Có ý định, mới có đức tin. Vinet (Giăng 6:28-47).
- Nếu lòng và ý không hiệp với đức tin, thì đức tin không có giá trị và không chơn thật. –Vinet (Rô-ma10).
- Bịnh rất nặng của linh hồn, ấy là lòng nguội lạnh. – De Tocqueville (Khải-h. 3:14-22).
- Có lòng yêu thương, thì dẫu phải vâng lời, cũng vẫn được tự do. Vinet (Rô-ma 8:1-17).
- Thì giờ làm ơn chẳng phải tự nhiên mà có, ấy là bởi lòng nhơn đức mà để riêng ra; kẻ ích kỷ chẳng có thì giờ đó. – Vinet (Ma-t.20:20-34).
- Phải biết chịu đau đớn và biết giữ kẻ khác khỏi đau đớn. –Jules Simo (Ê-p. 6:1-10).
- Muốn được phước thì lòng phải có nguồn phước.-Marie Valiere (Giăng 17:13-26).
- Không gắng sức đạt tới mục đích, thì đáng lo hơn hết. – George Eliot (Phi-líp 3).