Kinh Thánh suy ngẫm : Lu-ca 20:27-40
“Có mấy người Sa-đu-sê, là người vẫn quyết rằng không có sự sống lại, đến gần Đức Chúa Jêsus, mà hỏi rằng: Thưa thầy, Môi-se đã truyền lại luật nầy cho chúng tôi: Nếu người kia có anh, cưới vợ rồi chết, không con, thì người phải cưới lấy vợ góa đó để nối dòng cho anh mình. Vậy, có bảy anh em. Người thứ nhất cưới vợ, rồi chết, không con. Người thứ hai cũng lấy vợ đó, rồi đến người thứ ba; hết thảy bảy người cũng vậy, đều chết đi không có con. Rốt lại, người đàn bà cũng chết. Vậy thì đến ngày sống lại, đàn bà đó sẽ là vợ ai? vì bảy người đều đã lấy làm vợ. Đức Chúa Jêsus phán rằng: Con cái của đời nầy lấy vợ gả chồng; song những kẻ đã được kể đáng dự phần đời sau và đáng từ kẻ chết sống lại, thì không lấy vợ gả chồng. Bởi họ sẽ không chết được nữa, vì giống như các thiên sứ, và là con của Đức Chúa Trời, tức là con của sự sống lại. Còn về sự kẻ chết sống lại, Môi-se đã cho biết trong câu chuyện về Bụi gai, khi người gọi Chúa là Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, Đức Chúa Trời của Y-sác và Đức Chúa Trời của Gia-cốp. Vậy, Đức Chúa Trời không phải là Đức Chúa Trời của kẻ chết, nhưng của kẻ sống; vì ai nấy đều sống cho Ngài. Có mấy thầy thông giáo cất tiếng thưa Ngài rằng: Lạy thầy, thầy nói phải lắm. Họ không dám hỏi Ngài câu nào nữa.”
Đối thủ của Chúa Giê-su lại một lần nữa đến với Ngài bằng một câu hỏi mẹo: Nếu một loạt anh em kết hôn với cùng một người phụ nữ sau khi họ chết, ai sẽ là chồng của người phụ nữ sau khi sống lại?
Chúa Giêsu nhanh chóng điều chỉnh trọng tâm của cuộc thảo luận. Mối quan hệ là khác nhau trong cuộc sống phục sinh, ông nhận xét, trong khi nhắc nhở họ rằng Đức Chúa Trời là Đức Chúa Trời của người sống, không phải của kẻ chết. Chúa Giêsu đang tiến dần đến sự chết của Ngài, nhưng Ngài là Con Đức Chúa Trời của người sống.
Đời sống vác thập tự mà đi không phải tập trung vào bệnh tật và sự tối tăm;
Mục tiêu của nó không phải là cái chết. Mà là sự sống, và đó là nơi Chúa Giêsu muốn chúng ta tập trung vào.
Đời sống vác thập tự mà đi và đời sống dư dật gắn kết chặt chẽ với nhau hơn chúng ta tưởng.
Làm thế nào một người nào đó có thể trở nên quá tập trung vào sự hy sinh cho người khác mà anh ta hoặc cô ta quên sống -sống trong hiện tại, vui vẻ, có mục đích?
Chúng con tôn vinh Chúa, Chúa Jêsus, Con Đức Chúa Trời hằng sống Đấng ban cho chúng con mọi sự từ sự chết của chính Ngài.