Bạn có quen một người nào hay gọi cho bạn qua điện thoại, nói liên tục hàng ngàn từ một phút, và sau đó, khi anh ta nói với bạn những gì anh ta cần nói, sẽ cúp máy? Ngay cả trước khi bạn có cơ hội nói một từ, bạn đã nghe thấy một tiếng cúp điện thoại.

Đáng buồn thay, đây là cách nhiều người đối xử với Đức Chúa Trời. Họ không thể ở lại đủ lâu để lắng nghe Ngài. Họ cầu nguyện với Ngài trong một loạt các từ ngữ, bày tỏ nhu cầu và mong muốn, nhưng họ bỏ lỡ phần quan trọng nhất của lời cầu nguyện: thờ phượng và lắng nghe tiếng phán nhỏ nhẹ, êm dịu của Đức Chúa Trời.

Cầu nguyện là một hình thức giao tiếp hai chiều. Một trong những lý do khiến nhiều người tránh dành thời gian im lặng để cầu nguyện là vì họ sợ phải nghe những gì Chúa nói với họ. Họ chắc chắn rằng, nếu họ lắng nghe, Ngài sẽ nói điều gì đó mà họ không muốn nghe.

Có người đã gọi Cơ đốc giáo Mỹ là “Cơ đốc giáo giáo đã khử caffein”. Nếu bạn nghĩ về điều đó, Cơ đốc giáo đã khử caffein không khiến bạn khó ngủ vào ban đêm. Nó không làm phiền bạn. Nó không tạo động lực thúc đẩy bạn, và nó chắc chắn không thay đổi bạn!

Đức Chúa Trời sẽ không bao giờ bắt bạn phải lắng nghe tiếng nói của Ngài. Ngài sẽ không bao giờ ép buộc bạn suy gẫm Lời Ngài hoặc dành thời gian để cầu nguyện. Tuy nhiên, Ngài sẽ tiếp tục lôi kéo bạn đến với chính Ngài. Đôi khi điều này có dễ chịu; nhiều khi không.

Cho phép chúng ta trải nghiệm sự thất vọng và đau khổ là một trong những cách Chúa thu hút sự chú ý của chúng ta. Nếu bạn cảm thấy như thể bạn đang chạy trốn khỏi Chúa và cầu nguyện, hãy tự hỏi, “Có phải đã đến lúc tôi ngừng trốn chạy và xa tránh Chúa?” Những điều tuyệt vời đến với chúng ta khi chúng ta ngừng vội vã và bắt đầu tìm kiếm Đức Chúa Trời với một tấm lòng khiêm tốn, vâng lời.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin hãy tha thứ cho con vì đã vội vã cầu nguyện và không dừng lại để nghe tiếng Ngài. Con cầu xin Ngài giúp làm dịu tâm trí và tâm hồn con để con lắng nghe Ngài mỗi ngày. Con cầu nguyện nhân danh Chúa Jêsus. Amen.

Tác giả Michael Youssef, tiến sĩ