Lời Chúa là ngọn đèn cho chơn lối, ánh sáng cho đường lối tôi

(Thi thiên 119:105)

Giá thử bóng tối thình lình xông vào thế gian, chẳng có mặt trời và trăng sao chiếu sáng, thì loài ngườiời đi đứng lùng túng, đường đâu? Hỏi ai? Cũng vậy, trong cõi thiêng liêng, giá thử không có Kinh thánh, thì lấy gì làm ngọn đèn soi chơn, ánh sáng chiếu đường? Vậy, vấn đề cần nhứt trong đời mờ mịt này không phải chỉ cốt để sống, nhưng phải biết cách để sống, Ái nấy cần phải được dắt nhằm đường. Bằng chẳng, thì không những tự hại mình, làm làm hại cả người khác; cũng như ô tô đâm quàng đâm xiên bởi tay người không biết cầm lái, thì xe ắt hòng, và phá hại cả vật xung quanh. Thế thị, một người hoặc mỗi xã hội có thể chỉ sống cho mình được sao? Nếu không có cái chỉ đưa đường dẫn lối, thì khác nào viên chủ tàu vượt biển mà không có bản đồ và kim chỉ nam!

Mấy pho kinh điển của thế gian tuy muốn chiếu sáng đường đời, nhưng chỉ lu mù như ngọn nến thắp trong đêm trường, khiến cho bóng tối càng thêm mở mịt. Đành rằng những sách đó có luân lý tốt, lời lẽ hay; song chẳng có quyền giục lòng tợi nhơn ưa lành ghét dữ, và không thể bổ sức cho người yếu đuối thẳng nổi tình dục. Chỉ có Kinh thánh dạy người biết về một Đấng Cứu thế chuộc tội thay đời, và có quyền phép biến đổi lòng xấu ra tốt.

Kinh thánh bởi Chúa soi dẫn, thật là một bộ sách khác thường. Nhờ Kinh thánh ta bước theo đường phải, giúp ích đồng loại, xa lánh kẻ ác, chăm chỉ chức nghiệp, công bình đãi người người, trung tín với bạn, thương xót kẻ thù, chia buồn với người nghèo túng và đau ốm. Khi gặp thử rèn đau đớn, Kinh thánh dạy ta nhịn nhịn và nhờ cậy Chuá, là Cha yêu thương ta, vẫn dùng những sự thử thách đời nầy để giục ta bỏ cuộc chơi hư không, sửa soạn bước vào cõi đời vĩnh viễn. Lúc bạn yêu dấu qua đời, Kinh thánh yên ủi lòng ta, chỉ cho biết có nhà rực rỡ mà Đấng Christ đang sắm sẵn ở trên trời, là nơi ta sẽ hớn hở gặp nhau.

Ai thích xem sách văn hay, cũng phải công nhận Kinh thánh là một sách rất có giá trị. Trong có nhiều tục ngữ ngắn mà khéo, đến nỗi những nhà làm sách trong các nước rất văn minh thường dùng làm tài liệu. Kinh thánh thật là nguồn tư tưởng rất sâu nhiệm, trí tuệ rất sáng suốt,và chuyện tích rất vui thú.

Đang khi các nhà thiên văn con tin mờ những chuyện bày đặt dại dột vô lý về trái đất và các ngôi sao, thì Kinh thánh dạy ra biết rằng: “Chúa trái bắc ra trên vùng trống, treo trái đất trong khoảng không không.” thế mà bao năm người ta mới biết bắc cực ở nơi hoang vu, bao thế ký mới biết trái đất xoay vần trong khoảng không!

Về phép vệ sinh mà xưa Chúa đã lập cho dân Y-sơ-ra-ên giữ, thật hiệp với thuyết vi trùng truyền nhiễm của ý giới ngày nay. Về sử ký cũng vậy, người ta càng khai quật được những nơi cổ tích, càng thấy sử ký chép trong Kinh thánh là đúng. Về lời tiên tri, các báo hàng ngày làm chứng đương được ứng nghiệm một cách rất lạ.

Quốc gia nào, chính thể nào làm theo sự dạy dỗ của bộ sách lạ lùng ấy, thì được hạnh phước xiết bao! Tiếc thay, chưa có nước nào trọn vẹn lấy Kinh thánh làm mực thuước ngoại giao và nội trị! Nếu biết nói theo Kinh thánh, thì các dân tộc sẽ đãi như như anh em bạn hữu, thế gian không có nạn chiến tranh và nỗi ức hiếp nữa.

Thứ sách ban phước cho loài người đó, trong năm 1929, bán được 36.500.000 quyển. May thay! bây giờ Kinh thánh cũng đã truyền sang nước ta, người nghèo đến đâu cũng có thể mua được, một sách trong bộ Kinh thánh. Vậy, ta há chẳng nên kính chuộng Kinh thánh để làm đèn cho chơn, và ánh sáng cho đường sao?

Ở xứ kia, có một thói quen: trong phòng khách người ta thường bày một bộ Kinh thánh rất đẹp rất quí. Nhưng hằng ngày họ chỉ lấy khăn lau cho sạch bụi, chớ itsk hi mở ra mà xem, nên chi học coi như một bồ đồ trang hoàng trông nhà cho đẹp! Như vậy, khác nào bày tiệc mà không ăn, thì còn biết đâu là vị ngon, chất bổ? Vậy xin hỏi: trong nhà độc giả có Kinh thánh không? Có Kinh thánh mà để bụi không? Nếu có Kinh thánh, thì thật đáng mừng; nhưng, nếu có mà để bụi, thì thật đáng buồn! Phải biết Kinh thánh là nền tảng của gia đình, nhà nào cũng cần phải có một bộ để hằn ngày nhóm người nhà lại mà đọc, thì được phước chúa ban cho biết bao! Ví bằng nhà nào không xây trên nền tảng đó, thì khó lòng đứng vững trong cơn gió dữ mưa to! Hỡi độc giả, hãy bày một bộ Kinh thánh trong nhà mình, nhưng đừng để bụi.

Kìa, mục sư Georges Muller một lòng nhờ cậy lời hứa của Chúa mà làm được việc lớn. Thật là một tấm gương sáng cho ta soi chung! Ông ấy lập một nhà nuôi mấy vạn trẻ mồ côi. Trong hai mươi lăm năm, ngoài Chúa, không xin ai giúp, thế mà vẫn đủ tiên nuôi thêm trẻ, không thiếu ăn một bữa nào. Có người hỏi vì cớ gì mà đức ông cứ tăng lên như vậy? Ông ấy trả lời: “Bạn ơi! Tôi đã đọc suốt bộ Kinh thánh một trăm lần, tối biết Kinh thánh và Đức Chúa Trời của Kinh thánh.”Đức tin không thể sống và mạnh, nếu hằng này ta không đọc Kinh thánh có chừng mực.