Bên Pháp có một thầy bản quyền Tân-ước cho người lính, nhưng người lính nói chơi rằng sẽ dùng để châm lửa mà hút thuốc lá. Qua mấy năm sau, thầy đó trọ ở một nhà khách sạn, thấy ông bà chủ hàng đang buồn vì có con mới chết trận. Song ông bà đó nói rằng: “Khi chết, con tôi được bình yên vui vẻ biết bao; vì con tôi giữ một sách nhỏ và đọc luôn, nên được yên ủi lắm! Sau khi đã hỏi rõ chuyện, thầy đó biết người chết ấy chính là người lính mua Tân ước và nói chơi ngày trước. Hột giống gieo đó đã được kết quả! Có nên cố bán các sách Kinh thánh mà gieo giống qui đó?