Một ngày kia, trong khi giảng đạo, tôi thấy một cô em độ mười tuổi, có ý chăm chỉ nghe giảng lắm. Khi giảng xong, tôi lại gần em, muốn xem em đã hòa thuận với Chúa và biết tội mình được tha chưa, nên hỏi rằng:
- Em có biết Chúa Jêsus không?
Em đó nhìn tôi, rồi mỉm cười mà rằng: – Có, tôi biết Chúa chịu chết vì tôi.
Tôi nói: Phải, biết như vậy thì tốt lắm, những chưa đủ. Em lấy gì mà tin chắc Con Đức Chúa Trời xuống đời chịu chết trên thập tự giá vì một người con gái nhỏ như em?
Em trả lời trịnh trọng rằng: Đức Chúa Trời phán Chúa Jêsus chịu chết vì kẻ tội. mà tôi cùng là một người có nhiều tội.
- Em nói phải lắm, kìa Kinh thánh có chép: “Đức Chúa Trời tỏ lòng yêu thương Ngài đối với chúng ta, khi chúng ta còn là người có tội, thì Đấng Christ vì chúng ta chịu chết.” (Rô-mà 5:8); lại có câu rằng: “Đức Chúa Jêsus- Christ đã đến trong thế gian để cứu kẻ có tội, ấy là lời chắc chắn, đáng đem lòng tin trọn vẹn mà nhận lấy; trong những kẻ có tội đó ta là đầu” (I Ti-mô-thê 1:15). Chúa đã tỏ cho em biết mình phạm nhiều tội, và bây giờ em thấy mình phải tin lời phán của Đức Chúa Trời. Em có tin rằng mình đã được tha hết thảy tội lỗi không? Trong một lúc, em nín lặng, rồi rơm rớm nước mắt, mà rằng: Tôi sợ rằng không.
- Sao lại không? Em đã biết Đức Chúa Jêsus chịu chết cho em rồi, vậy sao không biết Đức Chúa Trời tha thứ tội lỗi cho em?
Em ngơ ngẩn nhìn tôi, dường muốn hiểu tôi nói gì. Em cũng như nhiều người khác thật tin Đức Chúa Jêsus-Christ, nhưng chưa biết công việc rộng rãi của Chúa làm cho mình là thế nào. Em đã đến cùng Đức Chúa Jêsus khác nào ngườiời đờn bà mà trong sách Lu-ca, đoạn bảy, có nói. Lòng em đã nhận được sự thương xót của Chúa, nhận được sự thương xót của Chúa, nhưng lại cần phải nghe lời Chúa Jêsus phán: “Tội lỗi ngươi đã được tha rồi. Đức tin của ngươi đã cứu ngươi; hãy đi cho bình an” (Lu-ca 7:48).
Tôi lại hỏi: tại sao Chúa Jêsus chịu chết vì em?
Em trả lời ngay rằng: Để cứu tôi.
- Vậy sao chúa phải chết để cứu em?
Em suy nghĩ một lát, rồi trả lời cách nghiêm trang rằng: Để mang tội lỗi tôi đóng đinh vào thập tự giá.
- Khi Chúa Jêsus bị đòng đinh trên cây thập tự, thì tội lỗi em bây giờ ở đâu?
- – Trên Chúa
- Chắc hẳn như vậy, vì “ Đức Giê-hô-va đã làm cho tội lỗi của hết thảy chúng ta đều chất trên Ngai” (Ê-sai 53: 6). Vậy, tội lỗi em bây giờ ở đâu?
- Tội lỗi tôi hãy còn ở trên Chúa Jêsus. Mới đến đây, thì em ngừng lại, không còn nữa.
Tôi hỏi: Đáng Christ bây giờ ở đâu? Em đáp luôn rằng: Chúa đã sống lại, và lên trên trời.
- Phải, vậy thì tội lỗi em bây giờ ở đâu?
- Tội lỗi tôi ở trong mồ mả.
Em đó vui vẻ mà trả lời như vậy. Thế là em đã hiểu rồi, Bây giờ em thấy rõ rằng Đấng Christ đã bị nộp vì tội lỗi của em, và cũng đã sống lại vì sự xưng công bình của em; em đã được xưng công bình bởi đức tin, thì được hòa thuận với Đức Chúa Trời (Rô-ma 4:25; 5:1).
Tôi nói tiếp rằng: Đức Chúc Trời phán: “Sau khi Con làm xong sự sạch tội, bèn ngồi bên hữu Đấng tôn nghiêm ở trong nơi rất cao” (Hê – bơ – rơ 1:3)
Tôi muốn nói một vài lời nữa, bỗng có người đến gọi em đi. Về đến nhà, em chạy lại bá cổ mẹ, mà rằng: Mẹ ơi, con cũng đến cùng Chúa Jêsus.
Bà mẹ là người tín giáo, dầu đang đau ốm, nhưng nghe con nói, cũng vui vẻ mà hỏi: Nói thế là nghĩa làm sao?
Con đáp: Tội lỗi con đã được xóa hết. Chúa Jêsus đã mang cả lên thập tự giá, và bây giờ Chúa đang ngồi bên hữu Đức Chúa Trời. Nầy, mẹ coi, tội lỗi con không thể ở đây với Ngài được. Ngài đã để cả ở trong mồ mã.
Mẹ con vui mừng, ôm nhau mà đồng ngợi khen Chúa. Từ đó đến nay, đã lâu năm rồi, Đấng Christ là Đấng đã sống lại mà ngồi bên hữu Đức Chúa Trời, hằng làm cho lòng em đó được bình yên, chẳng ai cất đi được. Coi vậy, thấy rằng em đó bởi cách đơn sơ mà nhận được bao hạnh phước!
Ai nấy hả chẳng nên bắt chước lắm sao?
Hỡi độc giả, tội lỗi anh em đã được tha thứ như em đó chưa?